Ngày xuân, nhớ lại cách thầy đồ giúp nho sinh phân biệt chữ 春 Xuân với chữ 舂 Thung.
Trước khi đi xa, anh chồng ghi vào Yô-ni của vợ chữ 春 Xuân. Khi về, vợ ngồi nhặt rau, thấy chữ 舂 Thung nên anh buồn bã xuất khẩu thành thơ:
昔日我題春一字 Tích nhật ngã đề XUÂN nhất tự
今于到此是成舂 Kim vu đáo thử thị thành THUNG
Vợ chàng cũng biết chữ nên nháy mắt trả lời bằng 2 câu:
怨君不識冤情婦 Oán quân bất thức oan tình phụ
立則春兮坐則舂 Lập tắc XUÂN hề, tọa tắc THUNG
Ngày ấy ta đề XUÂN một chữ
Nay về xem lại thấy thành THUNG
Bởi chàng không rõ nên chàng giận
Đứng ắt là XUÂN, ngồi hoá THUNG.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét